Trần Tiến tên khai sinh là Trần Việt Tiến, ông là em trai của ca sĩ Trần Hiếu và là chú của Diva Trần Thu Hà. Nhạc sĩ Trần Tiến được mệnh danh là “người du ca” của âm nhạc Việt Nam. Ông thường sáng tác ở thể loại nhạc tình. Trần Tiến là một trong những nhạc sĩ có tầm ảnh hướng lớn nhất đến âm nhạc quần chúng Việt Nam từ thời Cách Mạng. Với những cảm xúc chân thực của mình, nhạc sĩ Trần Tiến đã truyền tải một cách truyền cảm và sống động nhất vẻ đẹp của quê hương và con người Việt Nam.
Trần Tiến – Người nghệ sĩ với trái tim lớn
Mới đây, nhạc sĩ Trần Tiến đã góp giọng tại buổi họp báo cho chuỗi chương trình “Chuyện tình”. Mở màn cho chương trình là đêm nhạc Thanh Tùng – Trần Tiến. Sự kiện dự kiến sẽ diễn ra vào 7-8/3 tại Nhà hát Lớn, Hà Nội. Được biết, ca khúc “Không gục ngã” do ông tự mình sáng tác khi đang trên giường bệnh.
“Không gục ngã” ra đời vào những ngày thể trạng tôi rất yếu. Thậm chí tôi không thể đi lại và đinh ninh mình sắp chết. Nhờ chiếc laptop, tôi viết từng dòng chữ, tự hát và tự phối đến khi hoàn chỉnh. Bài hát là hy vọng cho tôi tiếp tục sống. Nó giống như bàn tay vô hình, kéo tôi từ cõi chết trở về”, nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ.
Ở tuổi 74, ông vẫn muốn sáng tác các bài hát tình yêu. Với ông, người nhạc sĩ sáng tác hay nhất khi chưa có kinh nghiệm gì về làm nhạc, về cuộc sống. Còn khi đã đủ giỏi, nổi tiếng rồi thì chưa chắc đã có cảm hứng sáng tác hay hơn nữa.
Thời kỳ đầu mới bắt đầu sáng tác, Trần Tiến thường sáng tác ca khúc xoay quanh chủ đề ca ngợi lòng yêu nước. Về người chiến binh hay những bà mẹ Việt Nam. Các ca khúc tiêu biểu như: Giai điệu Tổ quốc, những đôi mắt mang hình viên đạn, vết chân tròn trên cát.
Tâm sự của nhạc sĩ Trần Tiến
“Có người từng nói với tôi, chưa bài nào tôi sáng tác hay bằng bài Cô gái Sầm Nưa xinh đẹp. Lúc còn trẻ, tôi mù tịt âm nhạc. Công việc chủ yếu là lao động chân tay, phục vụ nghệ sĩ và bị họ quát mắng. Là người trẻ nhất đoàn, tôi hay bị khinh thường. Thế mà nếu có ý tưởng gì đó nảy lên trong óc là tôi viết ngay. Tôi học khá, được tuyển thẳng lên đại học chứ không phải đi thi như người ta. Thế nên tôi đã từng coi thường nghệ sĩ khi không có học. Trớ trêu thay nghệ sĩ lúc đó họ lại coi thường tôi. Còn gọi tôi bằng những cái tên khó nghe như “Tiến gàn”.
Trong lúc họ chơi bời nhảy nhót, tôi đi đọc sách. Tôi thích tìm hiểu về triết học. Họ nói tôi học vô ích. Việc của tôi là vác đồ cho mọi người chứ đọc sách làm gì. Có thấm được vào thân đâu. Nhưng nhờ đọc sách tôi mới trở thành Trần Tiến của ngày nay. Còn những người kia ra sao bây giờ tôi chẳng quan tâm.
Tôi chẳng biết mình có “gàn” hay không nhưng tôi vẫn có bạn. Đó là những người bạn rất tốt. Có lần về thăm Hà Nội mà chẳng có nổi 10 triệu, tôi mời hết anh em trong đoàn cũ đi ăn. Lúc ấy, anh tôi phải bù ra mấy triệu mới đủ mời. Chúng tôi vẫn giúp đỡ nhau như thế. Chẳng đòi hỏi trả ơn lấy một xu”, nhạc sĩ Trần Tiến bồi hồi nhớ lại.
Nguồn: vietnamnet.vn